
Trái với các ngành nghề khác, nghề câu mực lại có khung giờ làm việc khác biệt ” ngày ngủ-đêm thức”. Hàng ngày cứ khoảng 5h chiều là toàn bộ ngư dân câu mực rục rịch đồ nghề chuẩn bị cho buổi câu mực. Thuyền lắc lư trên biển, gió từ biển khơi xa xăm thổi hắt vào bờ từng đợt đưa đẩy những đợt sóng trắng xóa. Chẳng mấy chốc, đêm đã giăng màn lên đại dương thăm thẳm.
- Tham khảo: món chả mực giã tay Hạ Long ngon tuyệt
Khi màn đêm buông xuống khắp đại dương thì cũng là lúc thuyền của ngư dân đã lênh bênh ngoài biển. Đồ nghề của họ cũng chỉ đơn giản với những chiếc cần câu tre dài hơn 1 mét, dây cước được gắn với lưỡi câu chùm. Họ dùng thêm thun, kim tuyến, rường trì dủ màu sắc sặc sỡ được dùng để làm mồi. Khi mực cắn câu cần cẩn thận kéo chiếc cần câu rồi nhanh chóng đưa vợt ra dỡ mực.
Có thể nói người câu mực là một nghệ sĩ và câu mực cũng là một nghệ thuật bởi không phải ai cũng có cái tài đấy. Với kinh nghiệm của một người ” nghệ sĩ” hàng chục năm bám biển, yếu tố quyết định là phải nắm bắt quy luật lên xuống của nước, khi đã cắn câu, người thợ phải khéo léo kéo cần, tránh để mực thấy động mà nhả mồi hoặc đứt râu mực. Cần chọn khu vực ánh sáng giữa sáng và tối khi câu ở khu vực có ánh sáng, bởi mực thường tập trung ở đó nhiều.
Xuất phát khi 5h chiều và trở về nhà lúc 5h sáng, ” ngày ngủ-đêm thức” chính là như thế, sau khi ra biển khoảng 3-4km hoặc có thể 13km để không phải trắng tay trở về. Vào tháng 3 tháng 4 thì mỗi người thợ câu mực lành nghề có thể câu được 7-8kg mực ống với giá khoảng 250k/1kg.
Thu nhập bấp bênh mà nguy hiểm cũng luôn rình rập với người dân. Họ có thể gặp bão tố, giông tố bất ngờ , lật thúng hay trở bệnh đột ngột mà không kịp đưa vào bờ chữa trị. Thu nhập không ổn định, nguy hiểm rình rập khiến người dân không còn mặn mà với nghề đi câu này nữa. Tuy nhiên, ngư dân thì phải bám biển, nhiều người vẫn không dứt tình được với nghề câu mực này để chuyển sang nghề khác.
Với những chuyến câu xa của con tàu lớn, kéo dài nhiều ngày việc phơi những mẻ mực khô một nắng khiến cho mực càng thấm vị mặn của biển, trở nên thơm ngon hơn.
Mặt trời ló rạng ở đằng đông bắt đầu một ngày mới thì cũng là lúc ngư dân câu mực kết thúc một đêm làm việc mệt nhọc, trở về đất liền nghỉ ngơi, chuẩn bị cho chuyến đi câu tiếp theo. Dưới ánh nắng mai, những khuôn mặt nhuộm màu nắng cho tôi cảm nhận được vị mặn qua từng hơi thở. Cái mặn mòi của biển hòa lẫn với vị mặn chát từ những giọt mồ hôi của số phận lênh đênh trên làn nước trong màn đêm thăm thẳm giữa biển khơi. Thấm nghĩ, để có được những con mực để chế biến được những món ngon như mực khô tẩm gia vị, mực nướng sa tế, mực hấp bia,..